Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

MUỘN



(Riêng tặng Lê Thị Mai).

Anh như cánh hải âu
đêm ngày băng trên ngực biển
tìm chưa ra bãi đậu


Em
K'lê-ô-na hát
bên hàng phi lao
gọi sóng dạt vào bờ cát nóng
cả trùng dương cháy bỏng
mát dịu dưới mắt em
K'lê-ô-na_người con gái da đen
có trái tim màu trắng
tóc vàng hoe nắng cặn
gọi cánh hải âu về


Trong mắt em, anh là K'gan-no
-người con trai xứ biển
lênh đên trên những con tàu


Trong mắt anh, em là cây dương cầm của Lorca
yêu tiếng đàn bọt nước
anh bay về miền sơn cước
và chết buồn rũ rượi dưới cao nguyên


Nhớ biển
Nhớ em
Nhớ những bài ca không tên cheo leo trên vòm đá
anh hoá cánh hải âu băng rừng về biển cả
đau đáu tìm em
K'lê-ô-na
-không gặp
chỉ còn chằn chịt dấu chân bên dãy phi lao.

07/08/2010.

1 nhận xét:

  1. K'lê-ô-na là 1 người con gái thật?... rất cảm thông cho người con trai ấy.Theo e nghĩ: hạnh phúc đúng là rất mong manh. nếu ko biết nắm bắt và giữ lấy thì nó sẽ mau chóng tuột đi mất. tất cả còn lại chỉ là nỗi buồn và tiếc nuối.
    tặng a vài bài thơ tình đọc cho đỡ bùn nàk:

    LỜI CỦA MẮT
    Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
    Phút hiểu anh cũng là phút ấy
    Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
    Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều.

    Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ lời yêu
    Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy
    Đừng hỏi em không nhìn sao thấy
    Cho em hỏi một lời:"sao anh cứ nhìn em?"


    BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
    Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
    Khi anh không thể yêu em hơn nữa
    Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
    Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...

    Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
    Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
    Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
    Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...

    Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
    Em không thể và chúng mình... không thể
    Sao hôm _Sao mai cách xa đến thế
    Câu thơ này có tới được cùng anh

    Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
    Em mãi yêu anhmột tình yêu ...không thể
    Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
    Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu.


    SẮC TÍM DẠI KHỜ
    Anh có thể là chỗ dựa của em không?
    Em yếu đuối nên cần che chở
    Em hay vấp nên cần nâng đỡ
    Em dại khờ nên chẳng biết lo toan

    Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh
    Dù may rủi thôi cũng đành cam chịu
    Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết
    Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều

    Nếu có thể sương tan vào cỏ
    Thì em tin cỏ sẽ rất xanh
    Nếu có thể em tin vào anh
    Thì em tin anh cũng xanh nhu cỏ.

    Trả lờiXóa