Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

tự vấn

đời vẫn thế; tìm nhau trên ngõ tối
uống cho say những mộng nhạt ơ hờ
chiều đổ bóng ta mới hay ngày hết
tiếc nuối gì tràn cốc hận ngày qua
nhạt thếch em ơi còn chi nữa mặn mà
uống cạn chiều hôm nay anh sẽ chết
vẫn cô độc tia mắt nhìn méo xệch
và chông chênh những chuỗi ngái ngai buồn
cô đơn anh về ngõ tối tâm hồn
thở hiu hắt qua từng trang thơ mỏng
kỉ niệm chông chênh mông mênh ngọn sóng
BUỒN và VUI anh đếm đến bao giờ
..?
bà rịa, 17/07/2010.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét