Mưa
Phố quen
Cà phê đá
Lanh canh hạt mưa hôn nhẹ ngực đường
Có em
Cà phê quên đắng
Mưa quên lạnh
Đôi tay ủ giọt tình đầu
Cà phê...Cà phê...
vẫn ngày ngày nghe mưa nhảy điệu tango
Lanh canh trên phố
Lá vàng nhuộm lá xanh quen
Thời gian xuôi anh xa em
Đỏ hoen bờ mắt
Ly cà phê đắng
Nhỏ giọt tình đầu
Phố anh mưa ngâu
Băm nhừ má phố
Vàng khói ám tay
Phố em mưa bay
Rung bờ ngực buốt
Trắng muốt
Giật mình nghe bản tago mùa đông
Chạnh lòng nhớ bạn
Mưa buông lời ai oán băm nát ngực đường
Phố thương
Những tủi hờn dập dìu cơn mê em bé dại trước trăm ngàn bánh nhựa
Nhầy nhụa con đường
Lại mưa
Đường thưa phố lạ
Cà phê đắng
Đá tan
Môi Buồn mân mê cọng khói
Bài tago xa để lại vũ điệu buồn.
Long Thành_ 08/11/2010.
Gửi một người con gái (Pierre de Ronsard)
1 tuần trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét